Lúc Nhâm Cừu lấy lại được ý thức thì Tô Nghiêu đã muốn động thủ với Đường Duy rồi, có muốn cũng không kịp cản rồi.
Tô Nghiêu xắn tay áo vài cái, rồi thẳng tay vọt lên từ sau lưng, bạn học xung quanh đều hét lên kinh hãi, lúc Đường Duy phát hiện phía sau có cú cú đấm hướng về phía mình thì phản ứng theo bản năng mà né ra, Tử Dao ở cạnh bị Tô Nghiêu đụng vào đến mức bay ra ngoài.
“A!”
Các học sinh ở hành lang bị hai người Tô Nghiêu và Đường Duy dọa cho gần chết, thậm chị có người lấy sách che mặt vì sợ bị dính vào, Nhâm Cừu ở sau hô to: “Tô Nghiêu! Cậu binh tĩnh chút đi!”
Nhưng lúc này, Tô Nghiêu dường như đã mất hết lý trí, cậu ấy tóm được cổ áo của Đường Duy, chiếc nơ chỉnh tề của cậu ta bị Tô Nghiêu bóp nát người đối đầu nhau, bởi vì ưu thể tuổi tác cho nên Đường Duy đáp trả Tô Nghiêu hơn được một chút.
Tô Nghiêu mạnh mẽ nằm lấy cổ áo cậu ta, mắt đỏ hồng lên, không nghĩ nhiều mà tung một năm đấm!
“Súc sinh!”
Hai từ này phát ra theo nằm đấm của Tô Nghiêu, con người của Đường Duy co lại, kỹ năng đánh nhau mạnh mẽ được huấn luyện từ nhỏ khiến cậu ta né tránh được lần tấn công thứ hai của Tô Nghiêu, cậu ta lấy tay đỡ củ đấm của Tô Nghiêu, giây tiếp theo thì chuyển từ phòng thủ sang tấn công, còn Tô Nghiêu buộc phải lui lại cuống quýt vì động tác này của Đường Duy, hai người đánh nhau ở hành lang kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691318/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.