Đường Dịch cùng Hàn Băng đứng ở ngoài cửa, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, hai người đều sững sờ hồi lâu, sau đó Hàn Băng chỉ vào mặt Đường Dịch và nói với Đường Thi: “Đường Thi, người này rất giống em.”
Đường Thi bước tới giúp Hàn Băng thu dọn đống đồ vừa mua về, mim cười nói: “Đây là anh trai của em, Đường Dịch.”
“Đây chính là người anh trong truyền thuyết của em sao…”
Hàn Băng cười toe toét nói: “Trời ơi, chị thực sự ghen tị với em đẩy, có một người anh đẹp trai như vậy. Không giống chị, chỉ có một người anh trai bị liệt cơ mặt và một đứa em trai ngày nào cũng gây chuyện.” Cậu em trai ngày nào cũng gây chuyện Hàn Nhượng xấu hổ sờ sờ mũi: “Chị ơi, dù sao em cũng chưa từng khiến chị xấu hổ”
“Lời này không thể nói bừa được đâu!” Hàn Băng đi lên búng trán Hàn Nhượng. “Hồi cấp ba, có chuyện gì xảy ra đều là chị thay em bị đánh, anh trai Hàn Thâm của em không hề quan. tâm. Chị đúng là vừa làm chị, vừa làm mẹ!”
“Có vẻ cô rất vất vả.” Đường Dịch đứng bên cạnh mỉm cười phụ họa: “Không ngờ Hàn Nhượng cấp ba lại nghịch ngợm như vậy”. “Có rất nhiều cô gái theo đuổi nó, thậm chí còn có người nhờ tôi mang thư tình cho nó nữa.” Hàn Băng kéo Khương Thích ngồi xuống ghế sô pha, ân cần đẩy túi đồ đến trước mặt Đường Thi và những người khác: “Đường Thi, em chọn đi, thích cái gì cứ lấy, đừng ngại.”
“Chị Băng Băng, như thế không hay lắm?”
Đường Thi bê đĩa trái cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691221/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.