Sau khi được Bạc Dạ dạy dỗ một hồi, Diệp Kinh Đường sững sờ, dường như vẫn không thể định thần lại.
Nhìn vẻ mặt của anh ta, Bạc Dạ biết rằng bây giờ cho dù anh có nói bao nhiêu đi chăng nữa thì vẫn vô ích, nhưng cho dù vô ích, anh vẫn muốn giúp đỡ Diệp Kinh Đường.
Anh không thể chỉ nhìn Diệp Kinh Đường lặp lại sai lâm của mình.
Bạc Dạ nói: “Thời gian không còn nhiều nữa rồi, Diệp Kinh Đường, tranh thủ lúc Khương Thích vẫn còn ở đây, hãy nói chuyện tốt với cô ấy, hãy nói hết cho cô ấy nghe những điều anh muốn nói.”
Diệp Kinh Đường không nói gì, Bạc Dạ đứng dậy rời khỏi chỗ mình đang ngồi.
Sau đó, khi bóng dáng của Bạc Dạ sắp biến mất khỏi căn phòng, Diệp Kinh Đường mới nhớ ra mình định làm gì, anh ta gọi tên Bạc Dạ: “Vậy còn anh thì sao?”
Bạc Dạ khựng lại. “Đó là lựa chọn của anh sao? Bạc Dạ” Ảnh mắt của Diệp Kinh Đường lộ ra vẻ không nóng vội: “Đường Thi vẫn đang.. chờ anh quay về.”
Đường Thi vẫn đang chờ anh quay về.
Không ai có thể đoán trước được câu nói này đã khiến Bạc Da kinh ngạc thể nào, giờ phút này, trái tim vốn đã tê dại của anh lại đập, chi vi hai chữ Đường Thi mà Diệp Kinh Đường nói.
Anh không nhìn lại, chỉ mim cười nói: “Nói với cô ấy, đừng đợi tôi nữa. Hãy quên tôi đi tìm một người đàn ông tốt rồi nhanh chóng kết hôn
Diệp Kinh Đường dường như đang chịu một đòn đả kích nặng nề, mặt anh ta lộ ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691219/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.