Mọi cảm xúc của cô như bị rút hết ra, phối hợp với bọn họ cười, phối hợp với bác sĩ kiểm tra, vết thương của cô đang dần hồi phục, nhưng chỉ là…
Cô cảm thấy trái tim mình trống rỗng lúc nào không hay.
Một tuần sau khi Đường Thi khỏi bệnh, cô đã có thể thoải mái đi lại, vừa lúc Hàn Nhượng lái xe đưa Khương Thích đến đón Đường Thi; “Ngày mốt chúng tớ sẽ kết hôn, cậu phải chuẩn bị trước một ngày đầy nhé.”
“Được rồi.” Đường Thi đang dẫn Đường Duy đi dạo trong hoa viên bệnh viện. Đường Duy nghe tin Khương Thích sắp kết hôn còn vui vẻ háo hức hơn cả Đường Thi: “Oa! Vậy thì em phải mặc một bộ tây trang nhỏ rồi!”
“Thằng nhóc điệu đà này.” Khương Thích nhéo nhéo mũi của Đường Duy: “Chị cũng kêu Tô Kỳ mang theo Bạc Nhan đến đấy.”
Vừa nghe thấy hai từ Bạc Nhan, sắc mặt của Đường Duy đột nhiên trầm xuống, vẻ mặt lộ rõ vẻ không vui: “A? Tại sao đứa con riêng của ba đó cũng tới chứ? Con bé ấy thật phiên phức, con thật sự không muốn nhìn thấy cô bé một chút nào”
“Cô bé không phải là con của Bạc Dạ.”
Đường Thi cảm thấy nên làm Đường Duy rõ ràng một chút: “Cô bé đó là con do Tô Kỳ và An Mật sinh ra.”
“Cho dù không liên quan gì đến ba của con, nhưng quan hệ huyết thống của cô bé với An Mật vẫn là định đóng sắt! Cho nên con vẫn không thích cô bé đó.”
Lời nói của Đường Duy rất thẳng thắn, ngay cả Đường Thi cũng cảm thấy có chút yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691206/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.