“Chỉ là… Anh cảm thấy mình bị uy hiếp, hẳn là bởi vì anh có thân phận ngang với Vinh Bắc, hoặc là nói còn cao hơn nhiều”
Chỉ có như vậy, Vinh Nam mới cảm thấy nguy hiểm. Nếu Vinh Nam không bằng Vinh Bắc vậy thì cũng đã không có áp lực gì.
“Cho nên… ” Đường Thi gắn từng tiếng, nhìn thẳng vào mắt Vinh Nam, ánh mắt kia sắc bén vô cùng, chỉ trong một ánh mắt, Vinh Nam cảm giác như mình nhìn thấy Bạc Dạ.
Đường Thi nói: “Ai có thân phận sánh ngang với Thất Tông Tội Lý hoặc là còn có thân phận cao hơn Thất Tông Tội Lý được đây? Người nào có thể dễ dàng điều động du thuyền cấp bậc như vậy để làm sân chơi giết chóc cho mình vào hôm nay? Người nào có quyền thế đến mức có thể khiến một chiếc máy bay gặp rủi ro, sau đó lại nhanh chóng phong tỏa tất cả tin tức, còn có thể giấu tất cả mọi người trên máy bay đến nơi mà người ngoài không thể tiếp xúc được đây?”
Những vấn đề liên tiếp này, mỗi câu như búa tạ gõ vào ngực Vinh Nam khiến anh ta hơi rụt lại: “Cô câm miệng… “
Tổ Phong Thần cùng với Thất Tông Tội Lý đều nghe lệnh Trung ương, cho nên một khi Thất Tông Tội Lý gặp chuyện không may, nhất định là người ở trung ương ra lệnh.
Tổ Phong Thần cũng vô tội, nhận được mệnh lệnh mới có thể ra tay, đến sau lại hại chết Tham Lam của Thất Tông Tội Lý, cho đến bây giờ, trong lòng Lam Minh vẫn chôn giấu một phần hối hận.
Điều này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691188/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.