Nghe những gì Bạch Việt nói, Diệp Kinh Đường kinh hãi đến nỗi không nói được lời nào.
Không phải anh ta chưa từng nghĩ tới mục đích làm những việc này của Vinh Nam, mà là cho dù bọn họ có suy đoán như thế nào, cũng không nghĩ ra được phương diện này. “Có lẽ Vinh Nam muốn bắt đầu lại, cái này có liên quan tới Vinh Bắc.”
Bạch Việt chậm rãi nằm xuống giường, Giang Lăng đứng bên cạnh nhìn đến sốt ruột, lại kiểm tra vết thương cho anh ta một lần nữa.
Bạch Việt không kháng cự, vừa để Giang Lăng xem xét cơ thể, vừa tiếp tục nói với Diệp Kinh Đường: “Vì vậy xét ở một góc độ khác Vinh Nam và chúng ta thuộc cùng một loại người. Anh ta vì một người mà từ bỏ tất cả mọi thứ.”
Vì một người đã chết.
Làm như vậy thực sự có ý nghĩa sao? Anh ta nhìn Bạch Việt đấy hoài nghi, sau đó Bạch Việt khẽ nói: “Tôi chưa từng nghĩ đen chuyên Vinh Bắc rốt cuộc có quan hệ gì với chúng ta. A! Giang Lăng anh nhẹ tay chút được không?”
“O.”
Diệp Kinh Đường thu lại vẻ mặt nghiêm túc, giống như đang nói đùa: “Bạc Dạ đang trong lúc nước sôi lửa bỏng, hai người còn ở đây tán tinh nhau như một cặp vậy được à?”
“Cái gì mà một cặp mới chả không cặp.”
Bạch Việt tức đến nỗi mặt mũi đỏ bừng bừng: “Anh bớt nói vài câu đi, lát nữa Giang Lăng không vui, tôi không dỗ nổi đâu, người ta có bạn gái đó.”
“Chia tay rồi.”
“Hả?” Bạch Việt và Diệp Kinh Đường đều sững người. “Chia tay rồi?”
“Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691156/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.