Đêm ngày hôm đó, khi mà Bạc Da dẫn Đường Duy đến đứng trước mặt Đường Thi một cách bình an vô sự, trong mắt Đường Thị hiện lên đầy vẻ lo lắng, cô ngồi xổm xuống rồi trực tiếp ôm lấy Đường Duy: “Con đúng là dọa mẹ sợ muốn chết đi được, chuyển qua đây ở cùng với mẹ nhé!”
Khi Bạc Dạ nghe thấy, như vậy sao được?
Bạc Dạ cẩm lấy mặt cô: “Một mình nó cũng có the.”
Đường Thi lập tức ôm lấy Đường Duy vào trong lòng mình, lông mày dựng ngược lên: “Con nó còn nhỏ như vậy, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác thì sao chứ? Ở với tôi không xem là quá đáng.”
Bạc Da chỉ vào chính mình: “Con mẹ nó tôi cũng mới hơn hai mươi mấy tuổi đầu, tôi cũng sợ rằng tôi sẽ gặp chuyện không hay. Thể tôi có thể ngủ với em hay không?”Đường Duy và Đường Thi ngắn người đờ đẫn nhìn Bạc Dạ chơi không đẹp,
Anh thì có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì cơ chứ
Ai trên cả cái thể giới dày dám khiến anh xảy ra chuyện không hay hả!
Huống chi là làm tròn tuổi thì chắc anh cũng đã ba mươi rồi, sao còn không biết xấu hổ mà nói mình mới hơn hai mươi tuổi thôi vậy?
Đường Thi không có cảm xúc gì trên mặt nữa: “Bạc Da, anh với con của tôi không hề giống nhau.”
“Khác ở chỗ nào chứ?”
Bạc Dạ kéo Đường Duy ra, đi trước mặt Đường Thi nói đâm chọc: “Đều là đàn ông cả, cũng đều yêu em, thì còn có khác biệt gì chứ?”
“” Đồ lưu manh côn đồ!
Đường Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691032/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.