Ký ức này dẫn dần trùng lặp với hành động của Kỳ Mặc ngay trước mắt.
Tay Vinh Nam cẩm khẩu súng không ngừng run rầy, trong mắt dần dần hiện lên ý nghĩ suy sụp.
“Giết tao đi.” Kỳ Mặc ở ngay trước mặt nói.
“Giết tôi đi.” Trong hồi ức của người cũ nói.
Ngón tay đã đặt trên cò súng, nhưng lại không hề có can đàm đề bóp cò.
Đừng… không được… không được chết… Tôi không có muốn bức tử anh.. tôi không muốn…
Khẩu súng của Vinh Nam rơi thẳng xuống mặt đất, khoảnh khắc người đàn ông ngẩng đầu lên, ngay cả Kỳ Mặc ở đối diện cũng phải kinh ngạc.
Mặt Vinh Nam đấm địa những giọt nước mắt
Đôi mắt cay đỏ giống như có thể đưa ra máu. Ngải Tư và đội cấp dưới đều choáng váng lâng sốt, và một số người đã hét lên: “Thưa ngài!”Khoảnh khắc khẩu súng tuột ra khỏi tay của Vinh Nam, Lạc Phàm từ phía sau lao tới, ngay lúc đó cục diện liên được xoay chuyển và khống chế toàn bộ người cậu ta.
Nhưng Vinh Nam vốn tường đã ngoan ngoan không phản kháng lại, thì đột nhiên quăng mạnh Lạc Phàm ra. Anh ta lùi lại vài bước, rối dùng khuỷu tay đánh vào bụng Lạc Phàm.
Đổ liều mạng!
“Bắt lấy anh ta!” Kỳ Mặc hét lớn một tiếng: “Không thể để cho anh ta chạy thoát được, xem xem ông chủ đứng sau lưng anh ta là ai!
Lạc Phàm ôm lấy bụng đuổi theo, nhưng hoàn toàn không ngờ người của Vinh Nam lại lấy từ trong túi ra mấy quả bom khói, rối ngay lập tức ném xuống đất, những làn khói trực tiếp che khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691030/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.