Đường Thi bị vẻ mặt của các giám đốc điều hành khiến đỏ bừng cả mặt, cô xua tay: “Đừng hiểu lầm… thật sự không phải…”
Bạc Dạ cười như một kẻ xấu xa thành công làm việc xấu, kiêu ngạo và tự đắc, cố ý hỏi: “Ó, thật không có?”
Vẻ mặt của Đường Thi trở nên cứng ngắc, tiếp theo là thờ gấp hơn, chi vào Bạc Dạ không nói được lời nào, đó… đồ không biết xấu hổ!
Câu này quả động trời rồi!
Tất cả các giám đốc điều hành tham gia hội nghị video đều trổ mắt ra nhìn cảnh tương tác giữa Đường Thi và Bạc Dạ trên màn hình mà không thể tin được, chi thấy Đường Thi tức giận đến mức cắm cốc nước trên bàn lên, còn Bạc Dạ thì vừa cười thẩm vừa ôm lấy cả người Đường Thi vào lòng, anh vòng tay và khóa chặt hành động của cô ấy: “Làm gì đấy, muốn giếtngười à?”
Khi một người đàn ông nói giọng trắm kèm theo ý cười thế này thì trông hệt như một tên côn đồ, Đường Thi không được nhỏ nhắn, chiều cao 1,7m có thể coi là chân dài trong đống con gái, nhưng khi được Bạc Dạ ôm vào trong lòng, cô giống như một cô gái nhỏ, khuôn mặt đỏ bừng: “Đồ lưu manh!”
Bạc Dạ huýt sáo một tiếng: “Ngại quá, anh đúng là một tên lưu manh.”
“.” Thật sự là vừa không biết xấu hổ vừa không thể nói lý!
Đường Thí nghiến răng nghiến lợi. Mọi người trong video ồ lên đến mức không nói được lời nào. Họ há to mồm ra, Lâm Từ còn bị sốc hơn nữa. Hàm sắp rơi xuống đất. Bạc Dạ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691005/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.