Bạc Dạ bật phẩt khỏi giường. Trời đất! Đường Thi chưa ngủ!
Còn chưa kịp gửi mấy câu giải thích, Đường Thi liền gửi đến một đoạn thoại.
Bạc Dạ nhanh chóng bấm mở. "Đã không khỏe sao còn không ngủ sớm đi? Tôi vừa làm xong, định đi ngủ, anh cũng ngủ sớm đi.
Ngủ ngon."
Ngủ ngon.
Đường Thi chúc anh ngủ ngon. . Truyện Kiếm Hiệp
Bạc Dạ cười hớn hở, gương mặt quyến rũ nhiễm vài phần ngả ngớn, tiếp tục spam. [Bạc Dạ: Tôi hơi nhớ em.] [Mẹ của con trai:.] [Mẹ của con trai: Từ chối chơi trò lưu manh] [Bạc Dạ: Tôi là chính là lưu manh, khỏi cần chơi.] [Mẹ của con trai.] [Mẹ của con trai: anh Bạc Dạ, xin tự trọng. [Bạc Dạ: Tôi rất tự trọng, chắc chắn trọng hơn em. Tôi vẫn rất nhớ em.] [Mẹ của con trai:.. Được rồi, rốt cuộc anh muốn làm gì đây?] [Bạc Dạ: Muốn ngủ cùng em.]
Đường Thi nhìn thấy lời này liền nghẹn không thở nổi, trái tim cũng như muốn vọt khỏi lồng ngực. Bạc Dạ chậm chạp năm lại trên giường, một tay gác sau đầu, một tay đánh chữ, khóe môi là ý cười nghiền ngẫm, tiếp tục gửi tin nhắn cho Đường Thi. [Bạc Dạ: Nhớ em đến không ngủ được, em không định chịu trách nhiệm à?] [Mẹ của con trai: Sao anh bám người thế hả!] [Bạc Dạ: Vì tôi thích em mà, siêu thích ấy.] Đường Thi cứng người, bàn tay phát run.
Đùa... đùa cái gì thế!
Cô luống cuống gõ chữ. [Mẹ của con trai: Anh đừng quậy, tôi phải ngủ rồi. Ngủ ngon.]
Cô định gửi tin này xong coi như chấm dứt cuộc trò chuyện, ai ngờ Bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691001/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.