Đường Thi mặc quần áo vào, nhận ra Bạc Dạ bây giờ rất yếu ớt. Suy cho cùng, một lúc hít quá nhiều thuốc, sau đó lại lấy hết sức lực đi làm chuyện phòng the nên chắc Bạc Da phải mất thời gian dài để hồi phục vì cơ thể anh vốn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn. "Để tôi gọi Bạch Việt đến khám cho anh." Đường Thi khẽ nói: “Không sao, tôi đã nói xem như không có chuyện gì thì sẽ không có chuyện gì."
Không, không phải vậy. Anh không có ý đấy, chắc chắn Đường Thi nghĩ rằng Bạc Dạ không muốn chịu trách nhiệm.
Bạc Dạ sững sờ nhìn Đường Thi đi. Sau khi tỉnh táo lại, người đàn ông đập mạnh vào tấm ga trải giường bên dưới.
Chết tiệt! Lúc quan trọng cứ như xe bị tuột xích vậy! Đường Thi đã không kháng cự sự đụng chạm của anh mà anh còn yếu ớt cái gì chứ! Anh lại đuổi người ta đi mất rồi!
Bạc Dạ thật sự rất muốn gầm lên vài tiếng, anh là đầu heo sao Sao anh cứ gặp Đưong Thi lại giống như kẻ ngốc vậy! trong phòng, ngưoi đàn ông đẹp trai tinh tế Ở đang thất thần năm trên giường nhìn tran nhà. Anh ngan ngưoi một lúc lâu, nhắm mắt lại vẫn có thế nhớ đến lúc chạm vào da của Đường Thi. Bạc Dạ thấy mình cầm thú quá, còn không bằng cả cầm thú nữa. Liệu bây giờ Đường Thi có hận anh không? Anh có...có làm cô ấy đau không?
Vẫn còn đang nghĩ đến chuyện khác thì cửa phòng khách sạn bị đẩy ra, một người đàn ông đẹp trai tóc trắng bước vào. Anh ta liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690996/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.