Người đàn ông đó hung hăng tiến đến bóp cổ Đường Duy. Cậu vẫn như trước, ngoan cố gồng minh lên, cười thành tiếng. Sakahara Kurosawa hét toáng lên: “Anh làm gì thế? Nhất định phải ra tay với một đứa trẻ à?”
“Loại trẻ con như thế này, còn sống là còn mang đến đủ loại mầm mống tai họa.”
Người đàn ông đó nhìn thẳng vào mắt Đường Duy: “Tôi nguyền rủa cậu. Tôi nguyền rủa trí thông minh của cậu, thứ sẽ đem đến vô vàn những rắc rối, phiền toái đến cho cuộc đời ba mẹ cậu. Mọi thứ sẽ thất bại ê chế, tán gia bại sản…”
Đường Duy bị những lời nguyền rủa cay độc của anh ta dọa cho sợ khiếp, cả khuôn mặt trắng bệch. Sau đó, Sakahara Kurosawa lại hét lên: “Bàn thân mình là kẻ giết người, the mà lại dám cả gan đi nguyền rủa người khác. Anh mới là người đáng bị nguyền rủa.”
Kẻ giết người, ba chữ kia kích thích người đàn ông đó, Gà quay đấu lại nhìn, cười một cách hung tợn góc sẽ chứng minh cho dữ kiện này.”
Người đó bắt đầu nổi đóa: “Cậu nói bậy… cậu nói bậy!”
“Là do anh đã ném chi ấy xuống.”
Đường Duy mờ to hai mắt ra để nhìn. Nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó: “Lâm Hiểu Thần, anh là người đã ném bạn gái của mình xuống dưới. Ném từ một nơi cao như thế xuống dưới đất.”
Cho nên, sau khi bị ném. Khâu Trân Châu liên ngã xuống, không có nổi một khoảnh khắc để giãy giua.
Giọng nói đó như một lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua phủ lục nội tạng của Lâm Hiểu Thần. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690955/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.