"Sẽ không." Hàn Nhượng cười dựa vào trên ghế sa lon: "Ba mẹ anh nói anh thích là được, hơn nữa bọn họ cảm thấy em rất đẹp, nói là anh nhặt được may mắn
Người nhà thật tốt biết bao.
Khương Thích đỏ cả vành mắt, một lát sau như là đã quyết định, cô ấy đột nhiên nói một câu: “Vậy, Hàn Nhượng, chúng ta đính hôn”
Chúng ta đính hôn.
Đường Thi suýt chút nữa không thể khống chế mà làm đổ ly nước trong tay, cô và Hàn Nhượng đều ngẩn ra.
Anh không nghĩ tới sự phát triển này, biểu tình trên mặt lập tức cứng lại, mãi lâu mới hồi phục tinh thần lại, cất giọng run rẩy lấy hỏi một câu: “Em... Em nói cái gì?"
Chuyện gì đã xảy ra! Làm sao trong lúc bất chợt... Trong lúc bất chợt đã!
Hàn Nhượng cảm thấy hiện tại bên tai mình ong ong, không nghe rõ gì, chỉ còn lại câu “Chúng ta đính hôn" vừa rồi kia của Khương Thích vang lên không ngừng ở bên tai, đại não Hàn Nhượng như thiếu dưỡng khí, ý thức trống rỗng.
Cuối cùng vẫn là Đường Thi phản ứng kịp, nghiêm khắc kéo Hàn Nhượng: “Lo lắng cái gì, cầu hôn đi!”
Cầu hôn!
Hàn Nhượng giống như một đứa trẻ đột nhiên trúng số năm triệu nhân dân tệ, lập tức tâm tình kích động không biết nên dùng vẻ mặt gì, anh ta nhảy dựng lên từ trên ghế salon, người đàn ông cao lớn đẹp trai ôm Khương Thích vào trong ngực, cá người run rẩy: “Em nói thật đúng không? Đúng không?"
Đuôi mắt Khương Thích ửng đỏ, cô ấy gật đầu: “Đúng vậy, người có thể cứu em khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690941/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.