Chỉ một câu đó, Sakahara Kurosawa ánh mắt liền thay đổi, cậu cau mày hỏi: “Cậu nghiêm túc sao?”
“Không sai” Đường Duy nhíu mày: “Bình thường tôi không có loại cảm giác như vậy, nhưng Sakahara Kurosawa, cậu có tin vào giác quan thứ sáu của tôi không?”
“Tôi luôn tin vào trực giác.’ Sakahara Kurosawa nghiêm túc nhìn Đường Duy: “Có muốn xem đêm nay ai trốn trong bóng tối không?”
Đường Duy cười cười: “Cậu không sợ sao?” Sakahara Kurosawa lắc đầu: “Tôi không sợ, tôi chưa bao giờ coi mình là một đứa trẻ bình thường”
Có vẻ như những đứa trẻ trong chương trình lần này có một điểm chung, đó là những đứa trẻ có chỉ số thông minh siêu thường.
Sakahara Kurosawa thần bí liếc nhìn Đường.
Duy: “Ở nước cậu có một câu nói cổ gọi là dẫn rằn ra khỏi hang đúng không?” Đường Duy lập tức hiểu được ý của Sakahara Kurosawa, hai người nhìn nhau, sau đó đều mỉm cười: “Có vẻ như cậu đã sẵn sàng, Watson”
“Ôi, Holmes của tôi” Sakahara Kurosawa tự nhiên làm theo tín hiệu bí mật của họ: “Mọi thứ đã sẵn sàng, hãy xem ai là kẻ đứng sau nó.
Nửa đêm, có một đôi mắt nhìn chằm chäm mọi thứ, nhìn chäm chäm nhất cử nhất động của bảy đứa trẻ, nằm mọi thứ trong tay *Thưa ngài, tất cả chúng dường như đã ngủ say” Đàn em đưa tài liệu của bảy đứa trẻ được nhóm chương trình lựa chọn, Vinh Nam đại khái nhìn lướt qua rồi dừng một chút trên tài liệu của Đường Duy. Đứa trẻ này là con của Bạc Dạ.
Anh ta cong môi: “Bạc Dạ biết con trai mình được chọn, vẫn còn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690931/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.