Sau khi trở về, Đường Duy mang đồ ăn mình đã đóng gói đến cho Đường Thi. Sau đó, Đường Thí vừa ăn vừa hỏi: ‘Bạc Dạ dẫn con đi.”
Đường Duy dừng một chút: “Đúng vậy, sao am”
Ánh mắt Đường Thi hơi phức tạp, dường như là đau đớn, lại như là nhẹ nhõm: “Nhà hàng này… là lần đầu tiên bọn mẹ cùng ra ngoài ăn sau khi kết hôn. Mặc dù đã ăn được một nửa, nhưng Bạc Dạ lại bị An Mật gọi đi, để lại mẹ một mình ngồi ở trong nhà hàng ăn hết một đống đồ ăn đã gọi.”
Nói xong chuyện này, Đường Thi tự giêu cười một cái, đâm đâm đồ ăn trong bát: “Lúc.
ấy mẹ còn là trò cười bị mọi người nhìn thật lâu. Ra ngoài hẹn hò nửa đường lại bị đẳng trai bỏ lại, còn là ở chỗ cao cấp như vậy… Có lẽ mẹ cũng coi là một dị loại đi”
Khi đó cô rốt cuộc mang tâm trạng thế nào mà nhìn Bạc Dạ rời đi, một mình một người trình diễn tất cả đến tận khi hạ màn chứ?
Đường Duy ngây ngẩn cả người, cậu không nghĩ đến đăng sau nhà hàng này lại có chuyện cũ như vậy.
Thói quen và ký ức thật là một thứ tra tấn người mà.
Bây giờ nghĩ lại, dù đã quay lại bình thường rồi, nhưng vẫn sẽ âm ỉ đau.
Đường Duy nói khẽ: “Con không nghĩ tới lúc này lại làm mẹ nhớ đến chuyện đau lòng, nếu như mẹ khó chịu, vậy những đồ ăn này…”
“Không có việc gì”
Đường Thi cười nói: ‘Không liên quan đến thức ăn. Huống hồ mẹ đã… buông xuống, có đau thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690927/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.