Đường Duy nhếch miệng cười cười: “Bác cảm thấy cháu giống ai chứ?”
“Giống… Bạc Dạ… Cuối cùng có một vị giám khảo thận trọng từng tí nói ra câu nói này. Nó giống như một trái bom bị ấn nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, theo sát đó, những âm thanh tương tự cũng bắt đầu ào ào xuất hiện: “Anh nói đúng… Trước đó tôi còn cảm thấy hơi quen mắt, hiện tại mới nhớ ra..”
“Quả thực là có điểm giống cậu Bạc Dạ…
“Đâu chỉ là có điểm… Tôi cảm giác mức độ giống nhau tuyệt đối từ sáu mươi phần trăm trở lên…”
Đường Duy nghe bọ họ tôi một câu, anh một câu nói xong, cuối cùng mới híp mắt cười trả lời: “Mọi người đều không đoán sai, Bạc Dạ đích thực là ba cháu.”
Đám người xôn xao!
“Thật… Thật hay giả!”
Người dân ở Hải Thành đại khái đều từng nghe nói qua chuyện giữa Bạc Dạ và Đường Thị, nhưng người ở Bạch Thành lại không chắc sẽ biết đến. Tin tức này giống như là một cục đá rơi xuống hồ nước, càng ngày càng kích thích nhiều gợn sóng.
Bọn họ đều kinh ngạc, con của Bạc Dạ thế mà lại đang đứng phỏng vấn trước mặt bọn họ, vậy mà ngay từ đầu… bọn họ đều không nhận ra được.
Đường Duy nghiêng đầu, dùng giọng nói vừa đủ khẽ nói: “Làm sao vậy, cháu như thế là không thể tham gia sao…
“Không phải không phải…” Bọn họ còn chưa lấy lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ, đối mặt với vẻ nghi hoặc của Đường Duy, cả đám đều lắc đầu.
Ngược lại có người hít một ngụm khí lạnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690922/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.