Thi Đường không thở được nữa, cô cảm thấy mình có thể sắp chết, cơ thể bị đạn bản xuyên qua từ trước đến sau, mở ra một cái lỗ, máu chảy đầy trên sàn.
Cô nói: “Tôi… không thể ở bên cô nữa, thưa chủ nhân”
An Mật khàn giọng kêu lên: “Đừng chết..
Cô không thể chết được, tôi cũng không biết…cô chính là…”
“Thực ra tôi cũng không muốn cô biết” Thi Đường hít khan một ngụm khí lạnh: “Tôi sợ cô cho rằng, tôi vì cảm kích cô, cho nên mới ở lại…
Nhưng không phải, An Mật, tình cảm của tôi dành cho cô… thế giới này không thể dung thứ được.
Từ ánh mắt đầu tiên năm đó, thời gian càng trôi nó lại hóa thành chấp niệm trong lòng tôi, nếu cô đã là một ma quỷ nghiệp chướng nặng nề, vậy tôi sẽ trở thành con chiên của ma quỷ.
Thượng đế vẫn đã từng luôn thương xót kẻ tộ đồ An Mật, nhưng cô thân ở địa ngục lửa cháy bừng bừng, không biết bên cạnh mình là ai.
Đường Thì và Bạc Dạ bị biến cô này làm cho kinh ngạc đến mức ngay người tại chỗ, hai người nhìn nhau, thấy được phần khó tin trong mắt đối phương.
Giờ phút này, mọi thứ đều im lặng, không ai dám đến quấy rầy An Mật và Thi Đường.
Bàn tay của Thi Đường bị An Mật nắm chặt, cô nói: “Tôi đã cùng cô làm quá nhiều chuyện xấu… Tôi nguyện ý, gánh chịu thay cô, mọi hình phạt mà Thượng đế giáng xuống… vì vậy chủ nhân, khoản thời gian sau này, nhất định, phải sống tốt..”
An Mật khóc đến mức thở không nổi: “Rốt cuộc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690912/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.