Đường Thi bị Kỳ Mặc đấy ra, Bạc Dạ đứng ở hàng đầu, dáng người cao to thắng tắp, Đường Thi nhìn chăm chăm bóng lưng của anh, khẽ nhíu mày.
Như cảm nhận được điều gi đó, Bạc Da quay mặt lại, cười với Đường Thì “Em có gi muốn nói sao?” Đường Thi nói: “Tại sao anh lại giúp tôi làm như vậy?” “Vi sao lại hỏi tôi lý do?”
Câu trả lời của Bạc Dạ cũng rất nghiêm túc: “Điều tôi làm cho em là do tôi muốn vậy không liên quan gi đến em. Em có thế chấp nhận, cũng có thế không chấp nhận, cũng không liên quan gi tôi.”
Tuyệt đối tôn trọng mọi lựa chọn của Đường Thị, cho dù cô bảo Bạc Da buông tha cho Tiêu Hách Thiên, Bạc Dạ cũng nhất định không nói hai lời mà làm theo.
Đường Thi nhin khuôn mặt của Bạc Da, trong làng đột nhiên cảm thấy bừng tỉnh.
Cô cúi đầu, lại có cảm giác muốn khóc.
Chuyện của Tiêu Hách Thiên đã không cách nào dìm xuống được bằng quan hệ công chúng, bởi vì bản thân Tiêu Hách Thiên vẫn không thể nào đứng ra cho một lời giải thích hợp lý, cho nên trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều có ý kiến khác nhau. Điện thoại di động của Tiêu Hách Thiên được nộp lại, người thì bị nhốt trong đồn cảnh sát, ai đến nộp tiền bảo lãnh cũng không được.
Người mà anh ta đắc tội thực sự quá lớn, căn bản không dám động vào.
Một số ông chủ giàu có đứng sau Tiêu Hách Thiên bắt đầu tìm cách đưa Tiêu Hách Thiên ra ngoài, nhưng dù là ai đi chăng nữa, thì khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690904/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.