Trong nháy mắt đó, trong đầu Đường Thi đột nhiên bị lấp đầy, vô số hoài niệm trở thành gió tanh mưa máu, cô nhìn thẳng vào khuôn mặt Bạc Dạ, người đàn ông đang dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn cô..
Anh, không phải đang đùa.
Hơi thở của Đường Thi ngưng trệ, Bạc Dạ đấy xe lăn của cô tiến lên phía trước, họ tiến lên trước, dòng thác hồi ức lại chảy lui về sau, hình ảnh của Phúc Trăn, Bạch Việt, Asuka đều trở thành một cuốn phim quay chậm, xung quanh bắt đầu vặn vẹo sụp đổ, từng chút một tan rã. Cùng với tất cả những yêu thương thù hận đều dần dần biến mất, biến thành một khuôn mặt không vui cũng không buồn.
Đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị, sống mũi cao thẳng tắp, cùng với đôi môi mỏng và đôi lông mày hờ hãng, anh chính là Bạc Dạ.
Là người luôn tồn tại trong một đoạn hồi ức yêu hận cố chấp không thể có được của Đường Thi.
Người đàn ông này từng muốn cô chết, nhưng cuối cùng lại dùng đôi vai mình để gánh mọi chuyện giúp cô.
Bạc Dạ, cả đời này chúng ta đều đang phí hoài của nhau, ngay từ ban đầu, người muốn tôi chết là anh, mãi đến sau này, người muốn bảo vệ tôi cũng là anh.
Đường Thi cảm thấy bản thân mình cũng đã đủ cứng rắn rồi, cho dù Bạc Dạ có dùng nhiều tình yêu hơn đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không để bản thân mình lùi bước, nhưng ngay tại thời khắc này, nghe thấy câu nói ấy chính từ miệng Bạc Dạ, trái tim cô vẫn không khỏi run lên. Bạc Dạ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690891/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.