Năm phút sau, hai luồng gió thổi vào trong phòng bệnh, Bạch Việt và Giang Lăng vội vàng mặc áo khoác, một đỏ một trắng, giống như chó hoang bị thoát cương: "Chân lợn hầm đâu? Chân lợn hầm!”
Đường Duy sợ tới mức giấu bình giữ nhiệt ra sau lưng: "Các người muốn... làm gì?" Giang Lăng và Bạch Việt nói: "Nhóc đến thăm Bạc Dạ nhất định phải mang theo canh bổ dưỡng."
Đường Duy nói: "Cái này, cái này cho ba con, không phải cho hai người .." Giang Lăng đã học theo giọng của Đường Duy, nói: “Ôi, ba... hiện tại kêu cũng rất êm tai, cũng không biết ban đầu là ai đã sống chết không chịu gọi.." Mặt Đường Duy đỏ bừng: "Người ta sẽ luôn thay đồi!”
Bạc Dạ lúc này đang bảo vệ con trai rất chặt: "Đúng vậy, con người sẽ thay đổi, không phải hai người cũng trở thành gay sao!”
Đường Duy lập tức đổi ánh mắt nhìn Giang Lăng, rồi lại nhìn Bạch Việt quyến rũ bên cạnh Giang Lăng.
Giang Lăng nghiến răng nghiến lợi: "Anh dám nói lung tung về tôi và Bạch Việt... lần sau khi mổ tôi sẽ lưu lại một ít thứ trong cơ thể anh." Sắc mặt Bạc Dạ thay đổi: “Anh cái này là y đức không tốt, muốn giết người, tôi muốn báo cáo anh bằng tên thật." "Anh báo đi, để tôi xem ai dám nghi ngờ y đức của tôi." Giang Lăng hung ác nói: “Đường Duy, qua đây tôi cũng muốn uống canh dò heo."
Cuối cùng, Đường Duy chia cho mỗi người một bát, riêng cho Bạc Dạ thì đặc biệt nhiều. Nhìn thấy lỗ kim châm trên mu bàn tay của Bạc Dạ, Đường Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690876/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.