Điện tâm đồ hiện lên một đường thẳng. Máy phát ra tiếng bíp dài và đều đặn.
Ngay lúc đó, bên tai của Bạc Dạ như có sấm sét, đầu tiên là một tiếng nổ vang, sau đó là tiếng vo ve ồn ào đôi mắt anh đực ngầu và đôi môi run rẩy nhưng không thể phát ra âm thanh nào.
Ngôn ngữ mất dần vai trò biểu đạt cảm xúc.
Trong người nổi lên một tia tuyệt vọng, Bạc Dạ loạng choạng được nhân viên y tế đỡ, sau đó nhìn Đường Thi bị nhóm người khiêng xuống phòng cấp cứu, Bạc Dạ gần như không thể đứng yên được mấy giây che miệng và ho ra hai ngụm máu.
Các nhân viên y tế giật mình, nghĩ rằng Bạc Dạ tuyệt vọng đến mức tức giận công tim, lập tức đưa anh vào phòng cấp cứu, Bạc Dạ khàn giọng nói: “Cứu Đường Thi, cứu Đường Thi.." “Khi bệnh nhân bị thương được đưa đến đã không có nhịp tim, chuẩn bị hồi sức tim phổi và làm điện tim ngay lập tức, cần năm y tá trong phòng mổ. Ngoài ra, người nhà bị thương cũng cần kiểm tra cơ thể họ ngay lập tức."
Mấy bác sĩ vội vàng chuẩn bị thủ tục trên hành lang, Bạc Dạ đứng ở cửa phòng phẫu thuật, nhìn nhịp tim của Đường Thi trở về con số không liền ngã người về phía trước, chỉ cảm thấy trời sắp sập.
Mắt anh tối sầm như muốn ngất đi, sau đó đột ngột bị kìm lại, không giờ anh không thể xảy ra chuyện được, nếu Đường Thi có chuyện bất trắc thì anh còn phải chống đỡ cho Đường Duy...
Giờ phút này, trước sự sống và cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690874/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.