Đường Duy nhìn vẻ mặt sợ hãi không thôi của Đường Thi thì vỗ vỗ vai cô: “Mẹ, con đi lấy sữa cho mẹ, mẹ uống vào để lấy lại cảm giác muốn ngủ tiếp."
Đường Thi hít sâu một hơi, đè nén mọi cảm xúc, sau đó từ từ nhằm mắt lại.
Nhưng khi vừa nhắm mắt lại, thì trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh Bạc Dạ nằm trong vũng máu chảy ròng ròng máu me khiến Đường Thi lập tức mở mắt ra lần nữa, hành động này dọa Đường Duy giật nảy người. "Sao vậy?" Đường Duy vươn tay ôm Đường Thi: "Con ngủ với mẹ nhé, có con ở với mẹ thì mẹ sẽ không sợ nữa.”
Cậu bé ra ngoài rót sữa cho Đường Thi, Đường Thi nằm trở lại trên giường không ngừng thở dốc. Cô lờ mờ có một điềm báo không lành về Bạc Dạ. Chẳng lẽ dạo này Bạc Dạ đang làm chuyện gì nguy hiểm? Nhưng tại sao lại có linh cảm này đến với cô... Đường Thi vươn tay ấn ngực cô, như thể như vậy có thể ngăn chặn trái tim đang đập điên cuồng trong lồng ngực, suy nghĩ của cô trôi đi một chút.
Chẳng lẽ... vì những việc nguy hiểm mà Bạc Dạ làm có liên quan đến cô sao?
Đêm hôm đó Đường Duy ngủ với Đường Duy, cậu bé thức trắng cả đêm vì sợ Đường Thi lại gặp ác mộng nửa đêm, nên thỉnh thoảng tỉnh dậy để nhìn mẹ của mình. Cậu bé giống như rồng canh kho báu trong truyện cổ tích, sau khi canh giữ cho Đường Thi suốt đêm thì cậu bé ngủ thiếp đi khi trời gần sáng.
Nhưng mà, kết cục của việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690867/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.