Đường Duy không phải là người duy nhất kinh ngạc. Khi Hàn Nhượng và Khương Thích cùng nhau tan tầm về nhà, họ thấy Đường Duy và Bạc Dạ ngồi cùng nhau chơi với chó, còn Đường Thi bình tĩnh ngồi vẽ bản thảo, hai người đồng thời lùi lại, nghi ngờ mình vào nhầm nhà.
Hàn Nhượng trơ mắt nhìn Bạc Dạ bình an vô sự ngồi đó, nghiêng mặt, mũi thẳng thớm, khí thế như ngôi sao. Khương Thích nhìn thoáng qua, khí huyết chợt xông lên: “Sao anh lại ở đây?”
Bạc Dạ ngẩng đầu lên, phát hiện là Khương Thích, bèn cười nói: “Hai người đã về rồi à?”
Khương Thích kinh ngạc nhìn Đường Thi: “Cậu đã làm hòa với anh ta rồi hả?”
Đường Thi lắc đầu, tỏ vẻ vô tội: “Chưa đâu.” Khương Thích lại nhìn Bạc Dạ: “Anh dù thủ đoạn gì mà lừa Đường Thi nhà tôi vậy?”
Bạc Dạ nâng con chó lên cao: “Không phải tôi, là con trai tôi.”
Đường Duy chỉ vào chính mình: “Con à?” Tiểu Dạ Dạ kêu mấy tiếng, ý là đang nói tôi, tôi đây.
Tiểu Dạ Dạ là giống husky nên ít ra vẫn rất giống chó sói. Mặc dù IQ hơi thấp chút, nhưng bọn Khương Thích vẫn rất thích nó. Lần này thấy con husky bình thường phá nhà nay lại an phận cho Bạc Dạ nâng lên mà không giãy dụa, đúng là phong cách chợt thay đổi.
Đường Duy giải thích: “Mẹ em giải thích là cậu Dạ dắt chó đi dạo giúp mẹ, cho nên mẹ mời cậu Dạ lên ăn trái cây.”
Nhưng trên thực tế, Đường Thi vừa cắt táo dưa dấu bưng lên thì Bạc Dạ không chú ý, phát hiện bị con chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690854/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.