Nghe Phúc Trăn nói vậy, Bạc Dạ quay đầu lại cười khẽ: “Liếc mắt đưa tình? Giống lắm sao?”
Phúc Trăn đứng đó, ước gì có thể dìm khuôn mặt đáng ăn đòn của Bạc Dạ vào suối phun. Tên khốn khϊế͙p͙ này kiêu ngạo gì chứ! Chẳng qua là nói chuyện với Đường Thi mấy câu thôi mà! Nhưng Bạc Dạ đã huýt sáo đi ra ngoài, Phúc Trăn thấy đó là lối đi đến hậu trường, vội kêu: “Lão Dạ, cậu vào hội trường làm gì?”
Bạc Dạ dừng lại, mỉm cười nói: “Nhìn Đường Thi thay quần áo.” “Cậu đúng là không biết xấu hổ.” Phúc Trăn xông lên kéo anh lại: “Ngay cả nữ thần của tôi thay quần áo cũng không buông tha!” “Ý tôi là nhìn cô ấy mặc xong chưa!” Mạch máu nổi lên trêи trán Bạc Dạ: “Cậu nghĩ gì vậy hả?” “Tôi không quan tâm! Cậu xấu xa vô liêm si!” Phúc Trăn giữ chặt anh: “Không được đi!”
Hai người đàn ông ấu trĩ cãi nhau ngay trong lối vào hậu trường. Nếu không phải trước kia họ vốn thân nhau thì người không biết còn tưởng họ thật sự sắp đánh nhau. Cứ thế cãi nhau năm phút, bên trong vang lên giọng nói: “Ủa, sao hai người lại ở đây?”
Bạc Dạ và Phúc Trăn khựng lại, vẫn giữ nguyên tư thể cãi nhau, đồng thời quay lại nhìn Đường Thi. Sau đó hai người đều nín thở.
Bởi vì lần này, Đường Thi đại biểu cho công ty Starlight đến dự liên hoan phim, đồng thời cũng sắp công bố kế hoạch cứu viện châu Âu của Starlight, cho nên nhất định phải ra mắt với hình tượng người phụ nữ kiên cường tự chủ, vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690818/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.