Đường Thi nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Thạch Họa, cái nhìn khiến Thạch Họa rét run, tựa như ánh mắt của thủ lĩnh một bày sói đang mân mê con mồi, cô ta còn chưa kịp nói gì thì Đường Thi đã kéo Khương Thích xoay người: “Cô làm tôi quẹt một đường trên mặt tôi, tôi tát cô một bạt tai, coi như không quá đáng chứ nhỉ?”
Thạch Họa đứng sau lưng cô, nạt một tiếng: “Cô xứng để đánh tôi sao?”
Đường Thi nhanh nhẹn xoay người, lấn lên áp đảo cô ta, động tác của Đường Thi nhanh mà nhẹ như gió, trong chớp mắt đã gần sát đến cơ thể Thạch Họa, mạnh mẽ đẩy cô ta vào tường.
Động tác kia không khác động tác những lúc Bạc Dạ tức giận hay làm là mấy!
Sau đó cô vươn tay ra, từng ngón tay mảnh khảnh bóp lấy cần cổ trắng nõn của Thạch Hoa.
Đường Thi nở một nụ cười như ác quỷ, giây phút này nhìn cô cực kỳ giống Bạc Dạ, cô liếm khóe môi, khẽ cười: “Đừng có nhảy dựng lên như một tên hề nhãi nhép như vậy. Tôi mà thật sự muốn ra tay với cô thì làm sao có thể đơn giản chỉ là một bạt tai chứ đúng không nào?”
Nụ cười khát máu cộng thêm vết sẹo cắt trên mặt Đường Thi, khiến người khác càng nhìn lại càng giật mình hoảng sợ.
Thoáng cái gần như Thạch Họa đã bị vẻ mặt đó của Đường Thi dọa đến đơ cả người, sau khi hoàn hồn mới lắp bắp tranh cãi: “Cô… cô đừng tưởng làm ra vẻ như bây giờ…”
“Ra vẻ à?” Đường Thi nhếch miệng cười, gắt gao buông Thạch Họa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690762/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.