Giang Lăng cười xoa đầu Đường Duy: “Đường Thi trải qua bao cực khổ như vậy, cũng may là có cháu ở bên cạnh cô ấy, cũng coi như không quá cô đơn.”
Cậu nhóc này chính là món quà ông trời ban cho Đường Thi, mỗi khi cô cảm thấy chán chường, Đường Duy lại như ánh nắng, vững vàng soi sáng đoạn đường phía trước cho Đường Thi.
Đường Thi bảo vệ Đường Duy, nhưng cũng được Đường Duy bảo hộ lại.
Hai ngày sau, R7CKY tỉnh lại liên thấy Bạch Việt cùng Ventus ánh mắt nghiêm túc ngồi một bên.
R7CKY bị dọa nhảy dựng: “Hai… Hai người giấu tôi làm lành với nhau rồi à?”
Bạch Việt trợn trắng mắt, mái tóc trắng dưới ánh nắng sớm nom có vẻ hết sức quỷ mị. Anh ta nhếch miệng cười nhẹ, nom trái ngược hoàn toàn với Ventus lộ ra khuôn mặt lạnh lùng bên cạnh: “Ngạo Mạn, cái mạng này của cậu lại là do tôi cứu đấy.”
Bạch Việt đời này ngông cuồng ngang ngược còn hay đố kỵ. Cứu người chỉ dựa vào tâm tính, coi nó như một thú vui, nhưng chuyện duy nhất khiến anh ta hối hận không thôi chính là không cứu được Tham Lam khỏi trận chém giết năm đó.
R7CKY cười cười: “Haiz… Tôi đã ngủ bao lâu rồi?”
“Hai ngày.”
Ventus ở một bên hờ nhàn nhạt đáp lại. “Chết tiệt.”
R7CKY chửi thầm một tiếng: “Còn ngủ nữa thì sang cả năm 2019 mất.”
Bạch Việt ở một bên cười to: “Cậu vẫn chẳng đáng tin như trước kia.”
R7CKY học dáng vẻ trợn trắng mắt của Bạch Việt: “Cậu vẫn giống thiếu niên tóc trắng trước kia, nom già khắm.”
Bạch Việt ghét nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690754/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.