Đường Thi là một người phụ nữ, nhưng lại có một sự lập luận tất cả những đạo lý, đạo nghĩa cùng cốt khí của mình đầy tinh tế và sắc sảo.
Cô giống như một nữ tướng quân, khi Bạc Dạ gặp chuyện không may, thay thế anh cầm giáo lên ngựa, không hề nhường nhịn cầm giáo đâm tới.
Bây giờ vào lúc Bạc Dạ vinh quang trở về, cô cũng chẳng hề tráo trở, lập thủ tục, khí phách này còn mạnh mẽ dứt khoát hơn cả đám đàn ông.
Nếu đổi lại là đám bọn ông bọn họ, trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng chẳng thể giống như Đường Thi quyết tử đến cùng như thể. Trông thấy Đường Thi bàn giao lại các báo cáo, trong lòng ai cũng cảm thấy nghèn nghẹn, không biết ấy là đau lòng... hay là, không biết nên làm sao.
Bạc Dạ nhìn thấy báo cáo nằm trên bàn, bỗng dưng cảm thấy sâu trong trái tim có một cảm giác đau đớn, cảm giác này cực kỳ quen thuộc. Những khi anh vì Đường Thi kích động cảm xúc của mình, đều sẽ có thứ cảm giác này.
Anh của quá khứ có thể đã làm rất nhiều chuyện tổn thương cô, bây giờ vậy mà lại chẳng thể nói một câu giữ cô lại cho đặng.
Hàn Thâm đứng một bên thấp giọng hỏi một câu: “Xong hết rồi chứ?”
Thâm âm rất nhẹ, nhưng lại giống như búa tạ nện vào ngực mọi người.
Xong hết rồi chứ?
Đều xong cả rồi.
Đường Thi quay đầu nhìn Hàn Thâm, cười cười: “Xong hết rồi, đi thôi. Cảm ơn anh theo tôi đến công ty làm thủ tục từ chức nhé." Cập nhật chương mới nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690714/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.