Bạc Dạ có vẻ thích thú với từ “bản năng” trong miệng Đường Duy, cảm thấy có chút thần kỳ nên hỏi đứa trẻ: “Sao không cần nhìn mặt thì con có thể biết được ta là ai?”
“Bởi vì trực giác.” Đường Duy lại đưa ra một câu trả lời mơ hồ, trong lòng trả lời Bạc Dạ là bởi vì trực giác giữa hai cha con.
Tuy nhiên, dường như hiện tại trí nhớ của Bạc Dạ không trọn vẹn nên không nhớ rằng cậu là con trai mình.
Bạc Dạ thật sự không nhớ, nhưng nhìn thấy Đường Duy quay đầu chào hỏi, trái tim anh như mềm nhũn ra vô cớ, như có điểm yếu. Cảm giác này thật thân thương, như thể anh đã quen biết đứa nhỏ này từ lâu.
Bạc Dạ không khỏi buột miệng hỏi: “Chúng ta quen nhau rồi sao?”
Đường Duy sửng sốt, sau đó thì thào nói: “Có lẽ, từ nơi sâu xa chúng ta quen biết nhau.”
Bạc Dạ cười khúc khích khi nghe Đường Duy dùng từ khó hiểu này để nói, “Cậu thật là thú vị.”
Quả nhân Đường Thi có ý tứ nên con trai cũng được dạy dỗ thật tốt.
Đột nhiên Bạc Dạ muốn tìm xem người chồng cũ của Đường Thi là ai, bởi vì trong tiềm thức Bạc Dạ nghĩ rằng cha của đứa nhỏ này hẳn là một nhân vật không đơn giản, làm sao có thể chết được chứ?
Đường Duy để ý thấy Bạc Dạ đang trầm ngâm, trong tiềm thức hỏi: “Chú đến Trung Quốc có chuyện gì không?”
Bạc Dạ nhếch môi đầy ẩn ý, “Đúng vậy, chú đi gặp một người bạn cũ.”
Bạn cũ?
Đường Duy nhanh chóng lướt qua tên của vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690683/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.