Đường Thi không biết tại sao, nhanh chóng phản bác, “Đừng nói nữa!”
Tô Kỳ sửng sốt.
“Anh ấy… anh ấy chết rồi, em chịu thua rồi, anh đừng lãng phí sức lực với em.” Đường Thi khó khăn quay đầu lại, “Tô Kỳ, em xin lỗi không thể đáp lại tình cảm của anh. Em thậm chí không có khả năng yêu ai đó bây giờ. ”
Cái chết của Bạc Dạ đã lấy đi tất cả tình cảm của Đường Thi.
Tô Kỳ không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm Đường Thi, sau đó ấm ức rời đi “Anh xin lỗi … Anh không nên thô bạo với em.”
Đường Thi cuộn tròn ở bên giường, đắp chăn bông lên người, “Em cũng có trách nhiệm, em nên giải thích rõ ràng với anh.”
Tô Kỳ cảm thấy Đường Thi nói với anh bằng một giọng điệu lịch sự như vậy, đối với anh giống như bị tra tấn.
Một sự tra tấn thầm lặng.
Sau đó, Đường Thi chậm rãi kể lại toàn bộ câu chuyện, dường như cô có sợ hãi, vừa nhắc tới đám người áo đen, giọng nói đều run run, Tô Kỳ nghe tim mình như co rút lại, bước tới ôm cô. Đường Thi đã hạ hỏa, không còn hung dữ nữa.
“Anh xin lỗi …” giọng nói của người đàn ông trầm và bị bóp nghẹt, “Anh nên nói xin lỗi với em, anh đã đổ lỗi cho em một cách sai lầm, bừa bãi …”
“Không sao.” Đường Thi cười nhạt, “Em trở về như thế này cũng quá vội vàng, không xem xét tâm trạng của anh.
Tô Kỳ đưa tay ra chạm vào mặt Đường Thi mà hỏi “Không đau sao? Khốn kiếp, súng ở nước ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690678/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.