Từ ngày hôm đó, Bạc Dạ sẽ thường xuyên tới đây một chuyến, trước đó sẽ gửi tin nhắn báo cho Đường Thi, xác nhận nếu cô không nghỉ ngơi thì sẽ xách nguyên liệu nấu ăn tươi sống đến. Bạc Dạ biết nấu ăn, hơn nữa tay nghề nấu nướng còn không tồi, người bình thường đều không biết, ngay cả An Mật cũng thế. Lúc nhà một mình, anh sẽ tự nấu cơm. Năm năm Đường Thi ngồi tù chính là như thế. Anh nghĩ trong năm năm đó, anh đã nấu ăn một mình với tâm trạng như thế nào? Bóng dáng bận rộn trong bếp đã không còn, chính anh lại biến thành bóng dáng đó.
Sau này, hầu như mỗi khi tỉnh dậy vào ban đêm, Đường Thi đều có thể thấy Bạc Dạ nấu ăn trong lò vi sóng đặt bên cửa sổ. Anh còn tranh thủ bưng nồi to đến. Lần đó ngay cả Lâm Từ cũng kinh ngạc, bởi vì lúc xuống xe, cậu ta hỏi ông chủ mình tính làm gì, cậu Dạ oai phong đường đường lại nói vào phòng bệnh kêu Đường Thi ăn lẩu.
Nửa tiếng sau, tiết vịt tươi ngon, nấm rơm, dạ dày bò, thịt dê, cá chạch, tôm bóc vỏ, kể cả ếch trâu, óc lợn… Đều được bưng lên. Bạc Dạ phát huy tinh thần có tiền là có tất cả của nhà tư bản, gọi một cuộc điện thoại, nguyên liệu nấu ăn đều sẽ được vận chuyển đến Bạch Thành bằng đường hàng không, sau đó công ty vận chuyển sẽ hỏa tốc đưa đến khu nằm viện ở chỗ họ.
Đường Thi ngơ ngác nhìn từng đĩa nguyên liệu nấu ăn xuất hiện trước mặt: “Anh gọi mấy thứ này hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690486/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.