Đêm giao thừa này được định sẵn là một đêm không ngủ.
Đường Thi trở về, rúc vào trong chăn khóc rất lâu, khóc cho uất ức suốt hai mươi lăm năm, không cam lòng, tất cả oán hận, đã đến lúc phải buông bỏ.
Lần sau gặp lại anh, sẽ vui vẻ nói cười, không xúc động nữa Đêm nay cô ngủ muộn, Tô Kỳ bên kia cũng trần trọc, sau một hồi lăn qua lăn lại, ngày hôm sau cô tỉnh lại thì đôi mắt thâm quầng.
Khi đi làm Đường Thi đi ngang qua phòng của Tùng Sam, gõ cửa: “Nhớ dậy đi làm” Không có tiếng trả lời.
Phòng làm game không có lịch nghỉ vào ngày Tết, ngày Tết có nhiều sinh viên chơi game hơn và phải bảo trì máy chủ bất cứ lúc nào.
Tới nơi, Ông Vương tươi cười đưa cho mỗi người một gói quà lớn, Đường Thi giật mình hỏi: “Đây là như thế nào?” “Đây được gọi là trở về thời thơ ấu” Ông Vương mở hộp quà: “Chúc mừng năm mới, Đường Thi.” “Chúc mừng năm mới” Đường Thi mỉm cười chào hỏi mỗi người trong phòng. Đó là thói quen đã có từ lâu. Mỗi người lựa chọn cà phê theo khấu vị riêng, sau đó họ ngồi xuống chỗ của mình và bắt đầu một gưỡng công việc mới Ngày hôm đó bọn họ đợi rất lâu, nhưng vẫn không có đợi được Tùng Sam đến làm việc.
“Thật là kỳ lạ” Tiểu Nguyệt Lượng lấm bẩm: “Mặc dù Tùng Sam luôn thích đến muộn, nhưng.
anh ta không đến mức không đi làm như vậy chứ” “Có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Lục Khủng Long bắt đầu gọi Tùng Sam, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690421/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.