Đường Thi đột nhiên không biết có nên đánh thức bọn họ hay không.Kể ra Tô Kỳ cứ để cửa hé cửa như vậy, cũng không sợ có trộm lẻn vào sao…
Đường Thi thờ dài, ngồi xổm người xuống, mái tóc dài xõa xuống trên mặt Tô Kỳ, người đàn ông cảm thấy ngứa ngáy trên mặt nên trong buồn ngủ mở mắt ra, vừa nhìn thấy Đường Thi vừa ngồi xổm nhìn anh ta.
Tô Kỳ chống lấy mặt ngồi xuống, Đường Duy ngủ ngon lành trong vòng tay anh ta, bởi vì động tác đứng dậy suýt chút nữa đã lăn ra khỏi cánh tay anh.
Tô Kỳ nhanh chóng vươn tay ra, đặt cậu bé trở lại trên giường.
Ngẩng đầu nhìn Đường Thi, giọng nói lười biếng khàn khàn: “Em làm sao vậy?”
Đường Thi nói: “Duy Duy hôm qua ngủ ở chỗ anh sao?”
Tô Kỳ dụi mắt đứng lên, cởi đồ ngủ, thay áo sơ mi. Ngửa cằm lên, quay ra sau, đường lưng khá là đẹp, cơ bắp trên bụng giống như được chạm trổ nên, các múi cơ hiện rõ, Đường Thi thở dài nói: “Mặc quần áo, ảnh hưởng không tốt.”
Tô Kỳ vui vẻ, vốn dĩ còn chưa tình hẳn, nhưng đã bị câu nói này của Đường Thi cười tỉnh rồi: “Sao sớm như vậy em đã qua đây rồi, hôm qua ra ngoài làm gì thế? ”
Đường Thi nhìn con trai mình đang say sưa ngủ trong nhà người người ta, cô do dự không muốn đánh thức con. “Ra ngoài uống rượu.”
Tô Kỳ mặc quần áo vào, cúc áo còn chưa cài trực tiếp đi tới, Đường Thi lùi về phía sau hai bước, trầm giọng quát: “Cài cúc vào đi! ”
“Trời, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690396/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.