Thế nhưng hôm nay, khi gặp được Diệp Kinh Đường một lần nữa, nhìn khuôn mặt thanh tú trước mặt, Khương Thích liền cảm thấy lạnh sống lưng.
Cô cảm thấy dường như chính mình không thể nhìn ra biểu cảm của Diệp Kinh Đường nữa.
Bên dưới lớp mặt nạ đường hoàng đó, rốt cuộc tâm hồn anh ta phải bẩn thỉu đến mức nào…? Diệp Kinh Đường nhìn Khương Thích bị đè ở trên giường của anh ta, người đàn ông bước đến, vươn tay ra, vặn đứt một chiếc cúc áo phía dưới gáy của cô.
Toàn bộ cơ thể Khương Thích run lên từng đợt.
“Buông tôi ra.” cô gần như hét lên nói.
Nhưng Diệp Kinh Đường tỏ ra không hề khoan nhượng mà xông lên xé quần áo của cô ấy ra, thậm chí anh ta còn phớt lờ sự có mặt của nhóm vệ sĩ, Khương Thích yếu ớt vùng vẫy, toàn thân đều bị nổi da gà.
Diệp Kinh Đường nắm lấy cằm cô và cười: “Cô có biết tại sao tôi luôn không muốn chạm vào cô không?” Vì anh ta chế rằng cô rất dơ bẩn, bởi vì anh ta sử dụng cô như một công cụ, cô chỉ là một công cụ để quan hệ tình dục với người khác, mục đích là để đạt được công việc kinh doanh mà anh ta mong muốn. Vì vậy, anh ta vốn dĩ
không bao giờ muốn chạm vào cô.
Nước mắt của Khương Thích âm thầm rơi xuống: “Bởi vì tôi đã từng là tiểu thư số một của thiên hạ.”
“Có một chút tự hiểu giá trị của chính mình, rất tốt.”
Diệp Kinh Đường cười vui vẻ, vỗ vỗ vào mặt Khương Thích: “Bởi vì cơ thể này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690356/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.