Đường Thi quả thực đúng là không biết cơ thể nho nhỏ của Đường Duy đã trải qua một kiếp nạn đáng sợ đến như vậy, vào thời điểm cuối tuần cô vẫn còn đang ngủ, cửa nhà đã bị người ta ấn chuông vang lên.
Đường Thi mặc đồ ngủ đi mở cửa, không nghĩ tới lại đối diện một đôi mắt màu xanh lục, Tô Kỳ đứng ở bên ngoài, một đầu tóc vàng, khuôn mặt anh tuấn trắng nõn luôn treo ý cười khó kiềm chế, khuỷu tay kẹp một đứa nhỏ, anh ta nói:”Xin chào người đẹp, lại đây dẫn con trai của em về nè.”
Đường Duy từ trong lòng anh ta nhảy xuống, chạy tới nhào vào lòng của Đường Thi:
“Mommy! Con rất nhớ mẹ á!”
Chỉ có ở trước mặt Đường Thi, cậu bé mới là một thằng nhóc ngây ngô ngốc nghếch.Tâm của Đường Thi run lên, theo phản xạ hỏi ngược lại:”Tại sao con lại trở về?”
“Từ bây giờ trở đi con muốn sống cùng với mẹ ạ!”
Đường Duy cười vươn tay nắm lấy ngón tay của Đường Thi: “Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau bởi vì Bạc Dạ nữa!”
Cậu bé thật sự hận Bạc Dạ đến thấu xương.Đường Thi dường như là không thể tin được, duỗi tay vuốt ve khuôn mặt của Đường Duy:
“Thật vậy sao? Trời ạ… Con lại trở về bên cạnh mẹ..”
Ông trời ơi, rốt cuộc người cũng đã cho phép chúng con được đoàn tụ…Tô Kỳ còn đứng ở ngoài cửa, nhìn cái trường hợp hai mẹ con đoàn tụ này cũng rất cảm động, anh ta trực tiếp sải một bước dài đi vào trong:
“Haiz, tôi đã đưa con trai em về đây, em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690348/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.