Lúc đó, Tô Kỳ và Phó Mộ Chung đang ngồi ở bàn đối diện với bọn họ, hai người đàn ông vừa mới ngồi xuống và ngẩng đầu lên thì đối mặt với ánh mắt của Đường Thi.
Đường Thi cũng không nghĩ cô đến nơi này mà còn có thể đụng phải bọn họ, vẻ mặt cô lập tức thu lại một chút sau đó giả vờ như không nhìn thấy họ, thu hồi tầm mắt rồi tiếp tục gọi món ăn với Khương Thích.
Khương Thích nháy mắt với Đường Thi: “Mối tình xui xẻo của cậu lại tới kìa.”
Đường Thi thở dài: “Tổ tông nhỏ của tớ ơi! Coi như tớ cầu xin cậu, cậu đừng nói nữa. Tớ không hề muốn nhìn thấy bọn họ chút nào.”
Khi những lời này truyền vào trong tai của Tô Kỳ và Phó Mộ Chung, sắc mặt hai người đàn ông lập tức thay đổi.
Một thời gian trước, Phó Mộ Chung đã bị mẹ của anh ta nhốt trong nhà suốt một thời gian dài, mấy ngày nay mới được thả ra. Anh ta không biết Đường Thi đã trải qua chuyện gì, trong lòng còn đang nghi ngờ đối với những cảnh cảnh giường chiếu kia, bây giờ nhìn thấy thái độ uể oải của Đường Thi, đột nhiên anh ta cảm thấy không cam lòng.
Anh ta cảm thấy lúc trước mình đã bị lừa gạt cho nên mới cho rằng Đường Thi là một cô gái tốt, bây giờ anh ta càng nhìn càng không hiểu cô.
Ngược lại thái độ của Khắc Lý Tư vẫn như cũ, anh ta chống cằm chăm chú nhìn hai cô gái nhỏ, nhìn thoáng qua thì rất giống một người anh trai dang nhìn hai cô em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690316/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.