Khi mấy chữ “Bị bắt cóc” rơi vào tai Bạc Dạ và Tô Kỳ, hai người người đàn ông đều bị chấn động, sau đó tỉnh hồn lại, Bạc Dạ trực tiếp cầm lấy điện thoại di động của Tô Kỳ, gầm thét về phía cấp dưới của anh ta: “Bây giờ lập tức điều tra Đường Thi đang ở đâu cho tôi!” 
Bị bắt cóc sao? Rốt cuộc còn có ai muốn bắt cóc cô ta? 
Đột nhiên trong lòng Bạc Dạ xuất hiện cảm giác lo lắng khủng hoảng khó hiểu, từ đầu đến cuối, anh cảm thấy chuyện này không phải là tình cờ, anh cũng không biết tại sao nhưng anh vẫn luôn cảm thấy trong bóng tối vẫn luôn có người sắp đặt toàn bộ những chuyện này, trong đó bao gồm cả chuyện Đường Thi bị mất tích. 
Ngón tay anh đang hơi run rẩy, khi phản ứng này rơi vào trong mắt của Tô Kỳ, người đàn ông này hơi nheo mắt lại. 
Đường Thi tỉnh lại trên nền xi măng lạnh như băng. Khi cô vừa mở mắt ra, ập vào mắt cô ta là một khuôn mặt dữ tợn dang vô cùng vui vẻ. Người đàn ông đánh cô trong nhà vệ sinh nam lúc trước, bây giờ đang nhìn chằm chằm vào cô và cười một cách đáng sợ. Đường Thi thở hổn hển, phổi của cô đau đớn như lửa đốt, khóe miệng cũng có tia máu đang rỉ xuống, khuôn mặt tái nhợt, dáng vẻ yếu ớt và thê thảm, thật sự làm người ta cảm thấy vô cùng đau lòng. 
“Ồ! Cô nàng tỉnh lại rồi sao?” 
Tên đàn ông tóc vàng hoe kia hung hăng cười một tiếng, hắn ta bước toi một bước, dùng mũi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690309/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.