Giang Yết cương quyết đòi nói chuyện với Đường Thị, Đường Thi đành phải đồng ý. Anh dẫn cô đến một nhà hàng. Khi bước vào bên trong có một người đàn ông ngồi đó và mỉm cười: “Chết tiệt, lúc đi là một người, bây giờ quay lại lại dẫn theo một người khác, Giang Yết, cậu không sợ suy thận mà chết sao?”
“Lão Phó, mắt của cậy không tốt, tôi sẽ giúp cậu mở mang tầm mắt.” Giang Yết ghét bỏ tròn mắt lên với cậu ta: “Cậu có biết đây là ai không?”
Người đàn ông được gọi là Lão Phó nheo mắt quan sát Đường Thi một lúc lâu, sau đó anh ta kéo dài giọng ra: “Trông hơi quen quen…” Giang Yết kéo Đường Thỉ ngồi xuống bên cạnh, sau đó trực tiếp nói: “Vợ cũ của Lão Dạ.”
“Chết tiệt” Phó Mộ Chung suýt nữa thì phun ra ngụm cafe anh ta vừa uống, sau khi cố gảng kiêm chế anh ta nuốt xuống một cách khó khăn rồi liếc nhìn Đường Thi: “Cô Đường sao?” “Là tôi” Đường Thi trả lời một cách thờ ơ, giọng nói bình thản, nhưng không hề thiếu khí thế “Cô..vẫn ốn chứ?” Năm năm trước, thực ra nhóm anh em tốt của họ cũng không thể ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Đường Thi bị Bạc Dạ tống vào tù với tội danh giết người, thậm chí một chút… đường lui cũng không có.
Chỉ là năm năm sau, khi nhìn vào Đường Thi đang ngồi trước mặt này, Phó Mộ Chung hơi nheo mắt lại. Anh ta luôn cảm thấy Đường Thi đã thay đổi, nhưng có vẻ như cũng không thay đổi.
Điều không thay đổi là khí chất lạnh lùng và cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/690197/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.