Ta kinh hoảng thiếu điều hét lên.
Hắn muốn làm gì?
Trong lúc tình thế cấp bách, ta đánh một quyền thật mạnh vào bên sườn hắn, hắn gập người tránh né, nhân lúc hắn khom lưng cúi người, ta giơ tay chém thẳng vào mặt hắn.
Mặt nạ vàng kim rơi xuống!
Ta ngẩn ra, không ngờ hắn trẻ như thế!
Mặt hắn hiện rõ vẻ kinh hoàng ngoài ý muốn, duỗi tay đỡ mặt nạ, sau đó nhanh chóng áp lên mặt.
Chỉ trong giây lát ngắn ngủi, ta đã kịp nhìn rõ gương mặt hắn, khoảng hai mươi tuổi, mặt mũi tuấn tú, có lẽ là do đeo mặt nạ lâu ngày, màu da hơi tái, lạnh lẽo như băng hà phương Bắc. Sau khi đeo mặt nạ lại, ánh mắt của hắn càng thêm âm trầm quyết đoán.
“Nếu đã nhìn thấy mặt ta thì ta không thể khách sáo với ngươi nữa.”
Ta vừa sợ vừa nghi, tại sao hắn không thể để ta nhìn thấy mặt?
“Nói, Trọng Sơn kiếm phổ để ở đâu?”
“Ngươi giao thuốc giải cho Giang Thần ra đây, ta đưa ngươi đi lấy.”
Hắn lạnh lùng nói: “Ngươi nói chỗ cất, ta phái người đi lấy.”
“Không được, ta làm sao biết ngươi đưa thuốc giải thật hay giả? Biết đâu ngươi lấy được kiếm phổ lại giết người diệt khẩu hai bọn ta thì sao?”
Đối với loại người tàn nhẫn hỉ nộ vô thường như hắn, Trọng Sơn kiếm phổ là Hộ Thân Phù của chúng ta, chưa đảm bảo an toàn rời đi thì ta không dám dễ dàng giao ra.
Hắn chậm rãi ngồi xuống, ngẫm nghĩ chốc lát rồi: “Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-con-uyen-uong-mot-doi-le/3242933/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.