Cả buổi sáng tâm thần Dõan Thủy Hử đều không yên. Hắn không thích cái lọai cảm giác này, giống như là có chuyện gì đó sắp xảy ra, làm cho hắn không thể tập trung tinh thàn. Cho nên đối với việc Tả Viên Viên đếnthăm hắn không tìm ra được trọng điểm. Nàng phiền não vì chuyện chungthân đại sự của muội muội thì liên quan gì đến hắn?
Nhưng Doãn Thủy Hử vẫn duy trì phong độ, hòa hõan nghe Tả Viên Viênca thán..Đương nhiên cũng chỉ là bề ngòai, thật ra tâm tư đã sớm bay đến chỗ trang viên đang tu sửa kia.
Này là thu dụng trẻ mồi côi, rồi gây quỹ cho quê nhà…quả thật truớckia là có nhưng trong trong lòng hắn biết rõ ràng chính Thượng San màmọi việc được thực hiện sớm hơn dự định.
Dùng chiêu này lưu lại Thượng San, hắn cũng không cảm thấy ti bỉ, chính là thời cơ vừa lúc mà thôi.
Hắn không thể tưởng tượng được một người bất cần đời lại muốn đi ngao du ngũ hồ tứ hải, không biết là sẽ gặp phải những chuyện gì, nhữngphiền tóai gì?
Chỉ là tưởng tượng, Doãn Thủy Hử liền cảm thấy đầu ẩn ẩn đau, vì muốn tuyệt không phải lo lắng, đề phòng hậu họan, hắn liền đem việc thu dụng trẻ mồ côi giao cho nàng, đây là sách lược hòan mỹ nhất.
Kết quả so với hắn mong muốn còn muốn tốt hơn.
Lúc ban đầu, còn lo lắng nàng sẽ từ chối chuyện này, nghĩ đủ biệnpháp để thóai thác trách nhiệm, không ngờ qua một thời gian hắn pháthiện nàng cứ đúng giờ là đến trang viên trông coi viêc tu sửa, làm chonội tâm Dõan Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-ho/34301/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.