"Nếu nhị ca ta có chuyện gì, đại phu cứ trực tiếp tìm huynh ấy."
Nhưng mà khi đó Chu Kiều Kiều cũng không nói người này rốt cuộc có thể định đoạt chuyện sinh t.ử đại sự hay không.
Trần Phát cuống cuồng nói: "Đại phu, muội muội hắn đã nguyện ý bỏ ra bốn mươi lượng bạc để cứu hắn, lẽ nào còn tính toán mười lượng này sao? Ông mau cho hắn uống t.h.u.ố.c đi, ta sợ hắn không cầm cự nổi nữa rồi."
Đại phu do dự: "Lão phu tin muội muội hắn sẽ không quỵt mười lượng bạc này, nhưng mà... ta sợ lỡ như t.h.u.ố.c này không cứu được tính mạng hắn, hắn c.h.ế.t rồi... ngươi có thể làm chủ được sao?"
Cơ hội sống sót chỉ có năm phần.
Hắn chỉ là một người hàng xóm, thật sự có thể quyết định sao? Trần Phát do dự.
Chuyện quan hệ đến sinh tử.
Hắn làm sao dám tự mình quyết định.
Hắn quay đầu nhìn mưa lớn như trút nước bên ngoài.
Đoán chừng trong tình huống này Chu Kiều Kiều sẽ không vào núi.
Dẫu sao hôm qua lúc nàng đi, ca ca nàng vẫn còn khỏe mạnh, nàng chắc chắn không ngờ được hôm nay hắn lại rơi vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Chuyện này phải làm sao đây?
Đại phu cũng vô cùng sốt ruột: "Nếu còn không quyết định, hắn sẽ chẳng còn chút cơ hội sống sót nào nữa đâu."
Hôm qua lão không nên để Chu Kiều Kiều đi.
Đến bây giờ ngay cả một người làm chủ cũng không có.
Trần Phát vừa nghe thấy một chút cơ hội sống sót cũng không còn, liền theo bản năng nói ngay: "Cứu! Đại phu, cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4994089/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.