Ba câu hỏi.
Trực tiếp khiến ba người còn lại ngẩn ra.
Tất cả họ đều cúi đầu.
Một lúc lâu sau, Đồng Cẩu Đản đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ vai Đồng Nhị Nha, "Nhị tỷ, tỷ yên tâm, sau này đợi đệ có con, đệ nhất định sẽ để nó hiếu thuận với tỷ. Bây giờ điều quan trọng nhất là tỷ phải hòa hảo với người nhà họ Chu, tỷ không thể vì cái nhỏ mà mất cái lớn được."
Đồng Nhị Nha mím chặt môi.
Con của nàng ta là nhỏ sao? Sự ấm no của cả nhà mới là chuyện lớn ư? Nàng ta bắt buộc phải là người hy sinh sao?
Nàng ta sờ vào bụng dưới, tuy còn chưa lớn, nhưng nàng ta dường như đã cảm nhận được con của mình đang vỗ tay với mình...
Xin lỗi con... con à... ai bảo con có một đám người nhà m.á.u lạnh chứ.
Một lúc lâu sau, nàng ta mới gật đầu, "Ta hiểu ý đệ rồi."
Đồng Cẩu Đản: "Không, tỷ vẫn chưa hiểu ý của đệ đâu."
Đồng Nhị Nha khẽ sững sờ.
Không hiểu.
Ý của đệ đệ chẳng phải là bảo mình từ bỏ đứa con này sao?
Còn có ý gì nữa?
Đôi mắt của Đồng Cẩu Đản khẽ nheo lại, nhẹ nhàng nói ra một đoạn.
Ba người nghe xong đều lần lượt giơ ngón tay cái lên với cậu.
Đồng phụ càng khen lớn: "Cẩu Đản, con quả nhiên không hổ là người thông minh nhất nhà ta, ý của con hay thật, nhưng mà... nhị tỷ của con sẽ phải chịu khổ vì việc này rồi."
Đồng Cẩu Đản cúi người, nửa quỳ trước mặt Đồng Nhị Nha.
"Là do đệ suy nghĩ không chu đáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802642/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.