Nhưng Mã Bảo Bảo không phục, Đồng Thạch Đầu là một thằng ngốc, dựa vào đâu mà bắt nạt hắn? Từ nhỏ đến lớn, chỉ có mình hắn bắt nạt thằng bé kia thôi!
Thế là, hắn cũng lảo đảo đứng dậy, xông lên định đ.á.n.h Đồng Thạch Đầu.
Đồng Thạch Đầu theo phản xạ sợ hãi, đưa hai tay lên che mặt và né tránh.
Lúc này, một giọng nói trầm nhưng rất mạnh mẽ vang lên bên tai cậu: "Đồng Thạch Đầu, đánh!"
Đồng Thạch Đầu hơi sững người.
Cậu liếc mắt nhìn Chu Kiều Kiều.
Chỉ thấy trong ánh mắt của Chu Kiều Kiều tràn đầy sự khích lệ.
Tuyền Lê
Trong khoảnh khắc đó, cậu giống như một con ngựa hai ngày chưa được ăn cỏ bỗng nhiên được cho ăn, toàn thân tràn đầy sức mạnh, cậu gật nhẹ đầu, quay người lại và đ.á.n.h nhau với Mã Bảo Bảo.
Chỉ hai ba đòn, Mã Bảo Bảo đã bị Đồng Thạch Đầu đ.á.n.h cho không đứng dậy nổi.
Chỉ trong một lúc, cô mẫu và Mã Bảo Bảo vốn đã kiệt sức đều bị đ.á.n.h cho toàn thân đầy vết thương, không thể đứng lên được nữa.
Còn Đồng Nhị Nha chỉ bị rối một chút tóc, nàng nhổ một bãi nước bọt vào người cô mẫu: "Cho chừa cái tội nói bậy, đây là cái giá phải trả."
Đồng Thạch Đầu chưa từng nghĩ rằng có ngày mình sẽ đ.á.n.h thắng được Mã Bảo Bảo, vẫn còn đang trong trạng thái phấn khích.
Cậu chạy đến bên cạnh Chu Kiều Kiều: "Kiều Kiều tỷ, ta đ.á.n.h thắng rồi, ta thắng rồi!"
Chu Kiều Kiều mỉm cười gật đầu.
Rồi nàng bước lên hai bước, nhìn cô mẫu và Mã Bảo Bảo đang kêu gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802624/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.