Chu Đại Sơn lập tức nói, "Đây đâu phải là chuyện bạc trắng? Đây là Trương Hi đã đe dọa đến tính mạng của hai ngoại tôn nữ của ta..."
Chu Kiều Kiều lập tức kéo tay Chu Đại Sơn.
Ra hiệu cho huynh ấy đừng kích động.
Bởi vì nàng đã nhìn thấy bốn chữ 'chạm đến giới hạn' trong mắt của Vương viên ngoại.
Nếu thật sự gây chuyện đến mức không thể cứu vãn, Vương viên ngoại dù có mua người g.i.ế.c hết cả nhà họ, họ cũng không làm gì được.
Đây không phải là mục đích của mình, mình muốn cho Trương Hi một bài học, để sau này hắn không thể đe dọa đến hai nữ nhi.
Chu Kiều Kiều giọng điệu hòa hoãn nhưng nghiêm túc nhìn Vương viên ngoại, "Nếu Trương Hi lại làm hại nữ nhi ta thì sao? Vương viên ngoại, ngài cũng là người làm cha làm nương, hy vọng ngài có thể hiểu được nỗi lòng sợ hãi nữ nhi gặp nguy hiểm của ta."
Vương viên ngoại nén lại sự thiếu kiên nhẫn, gật đầu, "Ta đảm bảo với ngươi, Trương Hi sẽ không bao giờ có thể làm hại nữ nhi ngươi nữa, nếu không! Ta sẽ khiến nó sống không bằng c.h.ế.t!"
Chu Kiều Kiều mím môi, như đã hạ quyết tâm mà gật đầu đồng ý, "Được, ta tin Vương viên ngoại nói được làm được."
Vương viên ngoại nhìn sâu vào mắt Chu Kiều Kiều, rồi quay người bỏ đi.
Mặc cho quản gia cầu cứu thế nào, hắn ta cũng coi như không nghe thấy, chỉ muốn lập tức lôi Tiểu Thất từ trên giường xuống, dùng roi quất cho một trận!
Hehe, thì ra lúc đầu nó lại còn muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802579/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.