Đại cô lúc đó liền lật bàn tiệc, đập phá tan tành, còn tuyên bố sau này sẽ đoạn tuyệt quan hệ với họ, đến c.h.ế.t cũng không qua lại.
Ngô Ngọc Nương khó xử nói: “Đúng vậy, cho nên ta và nương không biết phải làm sao, rốt cuộc là nên đi hay không…?”
Chu Kiều Kiều suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Nhi tử của đại cô không phải đã thành thân từ lâu rồi sao? Sao giờ lại thành thân nữa?”
“Nghe nói là đã hòa ly từ nửa năm trước, bây giờ lại tái hôn nên mới tổ chức tiệc để chúc mừng một chút.”
“Hóa ra là để kiếm tiền? Vì kiếm tiền mà ngay cả sĩ diện cũng không cần nữa.”
“Kiếm tiền? Muội cũng nghĩ vậy sao? Tối qua lúc chúng ta nói chuyện, Tiểu Diệu cũng nói như vậy. Nhưng bất kể mục đích là gì, nếu bà ấy đã mời chúng ta, mà chúng ta không đi thì chẳng phải là để bà ấy nắm được thóp sao?”
Cả nhà khó xử chính là vì điều này.
Họ thực sự không nghĩ ra được cách nào, nên mới bảo Ngô Ngọc Nương đến hỏi ý kiến Chu Kiều Kiều.
Nàng trước nay luôn là người nhiều mưu mẹo nhất.
Chu Kiều Kiều nghĩ một lát rồi hỏi: “Khi nào?”
“Hai ngày nữa.”
“Được, đến lúc đó một mình muội đi.”
“Hả? Có ổn không?”
“Có gì mà không ổn? Nương phải chăm sóc cha, tẩu phải chăm sóc con trai, đại ca và nhị ca phải kiếm tiền, chỉ có muội là rảnh rỗi.”
Ngô Ngọc Nương mím môi, suy nghĩ một lát: “Không, ta thấy ta nên đi cùng muội!”
Một mình khó địch lại nhiều người, nếu đại cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802541/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.