"Các người là một phe, chẳng ai tốt đẹp gì."
"Không hổ là hàng xóm của nhau, đúng là cá mè một lứa. Khoan đã, ta nghe nói Chu Kiều Kiều không phải bán thịt thú rừng kiếm được rất nhiều tiền sao, sao ngươi không nộp ngay thuế nhân khẩu đi? Là do người thẩm tốt của ngươi không nói cho ngươi biết à? Sao ngươi không học hỏi người thẩm tốt của mình mà đi tạo quan hệ tốt với trưởng thôn đi."
Giọng điệu chua ngoa cay nghiệt của phụ nhân cuối cùng cũng khiến người ta không thể nghe nổi nữa.
Vương thẩm quay đầu lại và cãi nhau với họ.
Tuyền Lê
"Mẹ kiếp nhà mày, cái gì mà không tốt đẹp, ta thấy chúng mày mới không phải là thứ tốt đẹp gì..."
Hai bên c.h.ử.i bới nhau vô cùng khó nghe.
Chu Kiều Kiều chỉ muốn bịt tai lại.
Nhưng không thể.
Ngay khi họ càng c.h.ử.i càng to, Chu Kiều Kiều cuối cùng cũng không nhịn được mà lớn tiếng ngăn họ lại, "Các người đừng c.h.ử.i nữa!"
"Mày là cái thá gì? Chỉ là đồ con hoang ch.ó đẻ mà thôi. À không, mày cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, đồ trộm cắp c.h.ế.t tiệt, mày... A... Mày dám đ.á.n.h tao?! Chu Kiều Kiều, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày."
Chu Kiều Kiều thực sự không nhịn được nữa và đã ra tay.
Hai bên nhanh chóng lao vào đ.á.n.h nhau.
Chu Kiều Kiều bị một phụ nhân mập đè chặt xuống đất, không thể cử động.
Nàng vùng vẫy hết sức, kinh ngạc phát hiện ra mình không thể động đậy.
Trong lòng quyết tâm, nàng dùng cả hai tay nắm chặt lấy phần thịt đùi của phụ nhân kia và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802514/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.