Chu Kiều Kiều nhớ tới, thời gian trước cùng Nam Nhi đ.á.n.h nhau với Chu Hữu Mễ, Chu Chiêu Tài là phụ thân của hắn.
"Ừm, hắn làm sao?"
"Ta nói cho ngươi, lúc ta đang mua muối đúng lúc thấy hắn bị một nữ nhân dây dưa kéo lại, nữ nhân kia nói 'cái gì nàng ta mang thai, ngươi có thể phụ trách sao lại như vậy……'
Ngươi nói xem, Chu Chiêu Tài không phải là người yên phận cũng thành thật mà, làm sao mà có nuôi thiếp thất trong thành được?"
Chu Kiều Kiều mặt đầy ý cười, "Không có khả năng, Chu Chiêu Tài rất sợ thê tử hắn nha, làm sao dám nuôi ngoại thất.
Lại nói, Chu Chiêu Tài ở nông thôn cũng xe như có điều kiện không tệ, nhưng cũng chưa đủ sức nuôi ngoại thất bên ngoài.
Khẳng định có hiểu lầm gì đó."
Chuyện này chỉ có hai người các nàng biết, cho nên bọn họ cũng không nghĩ nhiều.
Cười nói, không bao lâu liền về thôn.
Trời bắt đầu trong, trong làng cũng khôi phục sinh cơ, các nhà các hộ bận rộn trong ruộng nhà mình, tiếng nói xôn xao vui vẻ.
Bọn họ trò chuyện lần này mưa lớn may mắn không có nguy hiểm tính mạng, cũng bảo vệ được hoa màu.
Tuyền Lê
Có người nói, có thể bảo vệ được hoa màu, nhờ có biện pháp của Chu Kiều Kiều.
Lời này, mọi người đều đồng ý, những người không nghe theo Chu Kiều Kiều, cứ để mặc mưa lớn vầng vũ hoa màu, hoa màu của bọn họ đều c.h.ế.t hết.
Bọn họ hối hận không kịp.
Trong lúc nói chuyện đùa nhau, vừa hay nhìn thấy Chu Kiều Kiều cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802468/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.