Đậu đại nương cũng phụ họa lời Lưu Trường Thiệt, nói: “Ta cũng cảm thấy Nam Nhi không sai, nhà các nàng vốn là thế yếu, nếu bị người khi nhục mắng c.h.ử.i mà không dám hoàn trả lại, chẳng phải là khiến người ngoài càng thêm không kiêng nể gì mà ức h.i.ế.p sao?”
Tuyền Lê
“Nói vậy, ta cũng thấy Nam Nhi không sai. Dựa vào cái gì muốn mặc người ta sỉ nhục? Ta cũng sẽ không dạy con ta đứng yên chịu người ta mắng mà không đ.á.n.h lại.”
“Đúng vậy, ai nói kẻ yếu không nên phản kháng?”
Chu Kiều Kiều nhất thời sửng sốt.
Nàng còn tưởng rằng lần này mình đơn độc tác chiến.
Ai có thể ngờ, lại có bốn năm người đang nói giúp nàng.
Nàng đảo qua gương mặt của những người kia.
Ghi nhớ sự giúp đỡ của họ.
Trong đó, khi ánh mắt Chu Kiều Kiều lướt qua Lưu Trường Thiệt, nàng thấy Lưu Trường Thiệt nháy mắt với nàng.
Mặc dù lúc trước Lưu Trường Thiệt cũng nói xấu nàng sau lưng không ít, nhưng chỉ bằng việc nàng ấy giúp nàng cứu nữ nhi, thì không thể nào. Về sau nàng cũng sẽ nhìn nàng ấy bằng con mắt khác.
Chu Kiều Kiều đối mặt với ánh mắt của Chu Hoa Bỉnh, nói: “Thôn trưởng, nữ nhi ta không sai, ta cũng không sai, ta tuyệt đối sẽ không xin lỗi Tần Ngọc Hà…”
Tần Ngọc Hà dần dần tỉnh táo lại, nàng ta như người điên lảo đảo đứng lên, lùi lại hai bước cách xa Chu Kiều Kiều.
“Ngươi… Trên người ngươi có thứ gì? Ngươi là quỷ sao? Ngươi… Ngươi vừa rồi đối với ta thi pháp sao?”
Nàng rõ ràng vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802439/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.