Trời đã tối, bọn trẻ trong phòng nhóm lên một đống lửa, ánh lửa lay động soi sáng cả căn nhà.
Trên bàn bày một chậu khoai lang và một đĩa rau diếp cá.
Hai đứa trẻ đang cầm mỗi đứa một củ khoai lang để ăn.
“Nương……”
Tuyền Lê
“Nương, người đã về.”
Hai đứa trẻ đồng thời buông khoai lang xuống, chạy tới, Nam Nhi ôm lấy eo Chu Kiều Kiều, đôi mắt to tròn đều là sự ngây thơ, “Nương, con còn tưởng rằng người cũng giống như hai người Vương nãi nãi, ban đêm không trở về.”
Miên Miên mỉm cười đứng trước mặt Chu Kiều Kiều, trong mắt rõ ràng có sự hưng phấn, nhưng lại rất đoan trang quy củ.
“Nương, người vất vả rồi.”
Chu Kiều Kiều xoa đầu Nam Nhi, rồi khoác lên vai Miên Miên, “Đi, vào nhà thôi.”
Miên Miên nhận lấy chiếc gùi của Chu Kiều Kiều, đặt ở phía sau cửa, lúc này mới kinh ngạc phát hiện Chu Kiều Kiều đang ôm một con ch.ó nhỏ trong ngực, “Oa, nương, đây là ch.ó con từ đâu ra vậy?”
Sau khi ngồi xuống, hai đứa trẻ đều vây quanh Chu Kiều Kiều nhìn con sói con.
Chu Kiều Kiều đặt con sói con lên ghế.
“Nhặt được thôi, đừng để ý đến nó, chúng ta ăn cơm trước đã.”
Lũ trẻ vừa ăn cơm, ánh mắt vẫn không ngừng rơi vào trên người con sói con.
Rõ ràng là cực kỳ yêu thích.
Sau khi ăn cơm, Chu Kiều Kiều giã nát một bát khoai lang đút cho con sói con ăn.
Chu Kiều Kiều cho rằng nó sẽ không ăn, nhưng có lẽ vì quá đói, nó lại ăn rất ngon lành.
“Nương, chúng ta sẽ nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802433/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.