Tần Hữu nhìn Chu mẫu, lại nhìn đôi mắt chỉ có sự thương tâm và ngây ngô của Ngô Ngọc nương.
Cuối cùng quay đầu nhìn về phía Chu Kiều Kiều, “Ngươi không có việc gì chứ?”
Chu Kiều Kiều vội vàng gật đầu, “Đa tạ Tần đại nhân, ta không sao.”
Tần Hữu lúc này mới nhìn về phía Chu mẫu, “Đã người có vấn đề về đầu óc, thì phải trông coi cẩn thận, đừng tùy tiện để nàng làm bị thương người khác.”
Chu mẫu liền vội vàng gật đầu, “vâng vâng vâng, ta đã biết.”
Chu mẫu nhìn Chu Kiều Kiều, lại nhìn Tần Hữu, trong mắt tràn đầy ý vị thâm trường.
Nhưng vẫn lập tức nắm lấy tay Ngô Ngọc nương rời đi.
Nhìn hướng các nàng rời đi, hẳn là đi trong ruộng hái rau củ về nấu cơm.
Chu Kiều Kiều há miệng, vốn muốn hỏi cha bị thương thế nào… Thôi vậy, nhìn sắc mặt nương, chắc là không có vấn đề lớn.
Tần Hữu quay người nhìn Chu Kiều Kiều, chỉ thấy nàng mặt mày trắng bệch, hắn lập tức lo lắng, “Ngươi vẫn tốt chứ?”
Chu Kiều Kiều lắc đầu, “Còn tốt, ta không sao, Tần đại nhân đến Chu Gia thôn là tìm ta sao?”
Tần Hữu gật đầu, “Ta có chuyện rất quan trọng muốn nói với ngươi, là liên quan tới Trương Hoài Ân.”
Chu Kiều Kiều nghe vậy, trong lòng lập tức lo lắng, “Xảy ra chuyện gì?”
Bởi vì sốt ruột.
Chu Kiều Kiều thậm chí còn quên mời Tần Hữu về nhà nói chuyện.
Trực tiếp trên con đường vắng lặng bốn bề, nàng mở lời hỏi.
Tần Hữu nói, “Chuyện là, nhi tử ngươi đến tìm cha cùng tổ mẫu, tình cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802416/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.