Nàng lúc nào sùng bái, ái mộ Trương Hoài Ân, làm sao lại đồng ý hòa ly chứ? “Trương Hoài Ân quyên quan, lập tức sẽ thành lão quan gia, dĩ nhiên không muốn có một thê tử mang tiếng xấu trộm cắp, sẽ khiến hắn mất hết thể diện.”
Chu đại tẩu bị nghẹn lại.
Nhưng phản ứng sau của nàng sau đó không phải là đau lòng, ngược lại cảm thấy thống khoái.
Đáng đời!
Chu đại ca cầm bạc, trong lòng ngũ vị tạp trần, “Ngươi hòa ly…… Bạc sao lại đưa hết cho hết chúng ta?”
“Chính là ta còn để lại một ít, ta cùng hài tử còn muốn sống qua ngày, các ngươi không hi vọng ta vừa đem tiền trả lại cho các ngươi, quay đầu lại tới vay tiền chứ.”
Chu đại tẩu vội vàng đem bạc cầm trong tay mình.
Nếu tiểu cô muốn từ trong tay nàng lấy tiền lại, không có cửa!
Chu phụ và Chu mẫu nhìn nhau. Bọn họ không nói lời nào. Nhưng vẫn luôn quan sát cô con gái này.
Luôn cảm thấy nàng không giống trước đây…… Chẳng lẽ là sau khi hòa ly bị kích thích nên thay đổi rồi?
Nhưng dù nàng có bị nhà chồng ruồng bỏ, họ cũng sẽ không cho nàng thêm tiền.
Chu Kiều Kiều nhìn bộ dạng của họ, liền hiểu trong lòng họ đang nghĩ gì.
“Ta về sau dù có khổ hay đói cũng sẽ không bước chân vào nhà các người xin ăn.
Ta cũng sẽ không chạy trốn, ta và các con sẽ tạm thời ở trong nhà của tổ mẫu, cho đến khi trả hết tiền của các ngươi đã cho ta mới thôi.”
Chu đại tẩu giọng điệu châm chọc, “A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/4802362/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.